Kỳ lạ chuyện đời “chú Minh cô đơn”: 32 năm chở che sinh viên, cuối đời vẫn không muốn thuê nhà trọ chỉ vì một lý do

<!–

–>

Tuổi xế chiều, sau cơn bạo bệnh, chú Minh quay lại với công việc quen thuộc, nhận lại tình thương từ những người mà mình từng giúp đỡ.

Ngày 22 tháng 9 năm 2025, báo Đời sống Pháp luật đăng tải bài viết với tiêu đề “Kỳ lạ chuyện đời “chú Minh cô đơn”: 32 năm chở che sinh viên, cuối đời vẫn không muốn thuê nhà trọ chỉ vì một lý do”. Nội dung như sau:

Người đàn ông kỳ lạ của Làng Đại học

Ở Làng Đại học TP.HCM, hầu như sinh viên nào cũng từng nghe thấy tên “chú Minh cô đơn” – người đàn ông dáng gầy, tóc bạc hoa râm, chạy chiếc xe ba gác tróc sơn với tấm bảng “chuyển đồ cho sinh viên – miễn phí”. Người đàn ông kỳ lạ này suốt mấy chục năm qua vẫn lặng lẽ bơm vá xe, chở đồ, dọn trọ cho sinh viên, bất kể sáng sớm hay đêm muộn.

(Ảnh: Di Anh)

Ông tên thật là Nguyễn Văn Minh, 64 tuổi. Biệt danh “cô đơn” đến từ chính hoàn cảnh của ông: không vợ con, không nhà cửa, chỉ có niềm vui duy nhất là giúp người. “Tụi nó gọi riết thì tôi cũng quen, rồi tự lấy đó làm biệt danh luôn,” ông cười.

Ngồi bên chiếc xe ba gác, trong tay vuốt ve chú cún vàng cứ luôn ngoe nguẩy vui đùa, chú Minh nhớ lại:

“Tôi ở đây 32 năm rồi, từ hồi Đại học Quốc gia còn chưa có về đây. Hồi xưa chưa có sinh viên thì tôi bắt cướp, bắt cướp đầu tiên ở vùng này. 

Vẫn liên tục có người hỏi thăm ông Minh (Ảnh: Di Anh)

Đôi bàn chân chai sần, cháy nắng

Sau này mấy trường mọc lên, tôi bắt đầu chở sinh viên. Lúc đầu thì chở tụi nó ra bến buýt, rồi dần dần ai gọi gì tôi cũng giúp hết. Không phải sinh viên ký túc xá đâu, sinh viên khắp nơi luôn, Quận 9, Bình Dương, Thủ Đức…”

Với ông, niềm vui đơn giản chỉ là được giúp người khác: “Chở người này, giúp người kia là vui rồi. Mình nghĩ giúp người ta thôi chứ không nghĩ trả ơn gì.”

“Sống được bao nhiêu năm nữa đâu, giúp được ngày nào thì giúp ngày đó”

Đêm 12/9 vừa rồi, chú Minh phải nhập viện cấp cứu ở Bệnh viện Đa khoa Đồng Nai vì bệnh tim và gan. Không người thân, không giấy tờ tùy thân, việc điều trị của ông gặp nhiều khó khăn. Nhưng khi tin ông nhập viện lan đi, chính những sinh viên từng được giúp lại tìm đến, quyên góp và động viên.

Được biết, tài khoản kêu gọi ủng hộ chi phí chữa bệnh đã tiếp nhận hơn 800 triệu đồng – gấp nhiều lần mục tiêu ban đầu. Tuy nhiên, ông Minh không muốn tiếp xúc đông người và ngại làm phiền những người đến thăm.

(Ảnh: Di Anh)

Khi xuất viện, dù sức khỏe vẫn còn yếu nhưng ông lại đã nhanh chóng quay về công việc thường ngày của mình. Người ta lại thấy ông ngồi trên chiếc ba gác quen thuộc, chiếc điện thoại bàn phím tím liên tục reo lên những cuộc gọi hỏi thăm.

“Tôi không biết mình từng giúp ai, nhưng người ta thì nhớ tôi. Nhiều đứa gọi điện, chạy ngang ghé vô mua chai nước đem tới. Lúc nằm viện tôi cũng đâu nghĩ gì, chỉ thấy đau người, sưng hoài thì vô viện nằm thôi, chứ đâu ngờ lan tỏa dữ vậy.”

Dù sức khỏe chưa hồi phục, ông vẫn từ chối nghỉ ngơi. 

Chiếc điện thoại của ông vẫn liên tục nhận những cuộc gọi (Ảnh: Di Anh)

“Tôi ở trong bệnh viện không sao rồi nên về đây làm, hôm qua chở 2 cuốc xe liền. Tuổi xế chiều rồi, sống được bao nhiêu năm nữa đâu, giúp được ngày nào thì giúp ngày đó.” – ông Minh chia sẻ.

Số tiền được quyên góp, bên cạnh việc chữa bệnh, thay vì kế hoạch để có một cuộc sống tốt hơn, có thể thuê nhà trọ, ông Minh lại tính chuyện san sẻ:

“Tôi muốn mua gạo, mua quà cho mấy người già neo đơn. Thấy ai khổ quá thì cho họ 500 ngàn, 1 triệu vậy thôi. Nhiều người nói tôi cứ thuê nhà trọ ở đi, lo cho bản thân, nhưng tôi nghĩ nếu ở chỗ này thì tôi còn giúp được nhiều người hơn.”

(Ảnh: Di Anh)

Với sinh viên ở làng đại học, chú Minh chưa bao giờ thật sự cô đơn. Suốt mấy chục năm, ông luôn là người hiệp sĩ thầm lặng. Ông có thể không giàu, nhưng tình thương ông trao đi và nhận lại chắc chắn sẽ chẳng bao giờ là thiếu.

Báo Thanh Niên cũng đăng tải bài viết với tiêu đề “Ông ‘Minh cô đơn’ không hề cô đơn giữa cộng đồng”. Nội dung như sau:

VẪN CỐ GIÚP SINH VIÊN

Vài ngày trước, dù tay chân sưng phù, bụng to khiến ông ‘Minh cô đơn’ mệt phờ nhưng vẫn cố chở đồ giúp sinh viên chuyển trọ từ làng ĐH đến cầu Bình Lợi (P.Bình Lợi Trung, TP.HCM). “Tôi không muốn cho ai biết dù đã bị bệnh gần 2 tháng nay”, ông nói. Đến khi chịu không nổi, ông nhờ người dân đưa đến bệnh viện.

Ông Minh cô đơn không hề cô đơn giữa tấm lòng cộng đồng - Ảnh 1.

Ông “Minh cô đơn” nổi tiếng vì thường giúp sinh viên chuyển đồ miễn phí

ẢNH: HOÀI NHÂN

Đêm 12.9, ông Minh nhập viện cấp cứu ở Bệnh viện đa khoa Đồng Nai. Bước đầu bác sĩ chẩn đoán ông bị bệnh tim và gan, cần sử dụng ống trợ thở, truyền dịch và uống thuốc.

Ông Minh được sinh viên ở làng ĐH Quốc gia TP.HCM gọi là “hiệp sĩ”. Bởi ông vừa sửa xe miễn phí vừa tặng xe máy, xe đạp cho sinh viên có hoàn cảnh khó khăn. Đến nay, ông tiếp tục chở đồ miễn phí cho sinh viên bằng xe ba gác của mình. Khu vực hồ đá thuộc làng ĐH trước đây có một số vụ cướp giật, ông đã tham gia bắt cướp và trợ giúp nạn nhân.

Ông Minh cô đơn không hề cô đơn giữa tấm lòng cộng đồng - Ảnh 2.

“Hiệp sĩ” của làng ĐH nay phải chống chọi với bệnh tật

ẢNH: THANH MAI

Do sống một mình trong căn chòi nhỏ, không gia đình, không giấy tờ tùy thân nên ông được mọi người đặt biệt danh “Minh cô đơn”. Hơn 30 năm qua, chỉ cần một cuộc điện thoại, địa chỉ cụ thể là ông luôn có mặt chở đồ chuyển trọ miễn phí cho sinh viên.

Mấy ngày qua, mạng xã hội lan tỏa hình ảnh ông Minh với chiếc bụng to, da vàng, khác với dáng hình khỏe mạnh ngày xưa khiến nhiều người không khỏi xót xa. Từ một “hiệp sĩ” thường xuyên giúp đỡ sinh viên, nay ông phải chống chọi với căn bệnh cùng chi phí điều trị khá lớn.

BẤT NGỜ TỪ CỘNG ĐỒNG

Anh Ngọc Hoài Nhân (29 tuổi, chủ kênh YouTube Nhân Chứng Channel) từng là sinh viên làng ĐH và ấn tượng với ông Minh khi ông chở nước ngọt về cho bà con ở Vĩnh Long (trước đây là Bến Tre – quê anh) mùa hạn mặn. Do đó, nghe tin ông Minh nhập viện, anh tìm đến hỗ trợ. Sau bài đăng trên kênh của mình, đến 10 giờ ngày 15.9, anh nhận được hơn 100 triệu đồng từ cộng đồng nhờ gửi đến ông Minh.

Ông Minh cô đơn không hề cô đơn giữa tấm lòng cộng đồng - Ảnh 3.

Những cuộc gọi từ khắp nơi động viên, hỏi thăm sức khỏe ông Minh

ẢNH: THANH MAI

“Có hàng trăm tin nhắn được gửi đến, đa số là các sinh viên, có bạn từng được chú chở đồ miễn phí khi chuyển trọ. Có bạn thì đã đi làm, muốn trích vài trăm ngàn từ tiền lương của mình để giúp chú”, anh Nhân cho biết.

Anh Lê Văn Phong (31 tuổi, chủ kênh YouTube Phong Bụi) – người đồng hành cùng ông Minh trong đợt chở nước về miền Tây giúp bà con hạn mặn, cũng kêu gọi chung tay giúp người đàn ông nghĩa hiệp. Sau 24 giờ, số tiền cộng đồng chuyển vào tài khoản từ thiện của anh đã lên gần 800 triệu đồng.

“Do chú Minh không có giấy khai sinh, căn cước, không có tài khoản ngân hàng hay sổ tiết kiệm nên chú không thể giữ số tiền lớn như vậy. Tôi dự định tìm đến các cơ quan có thẩm quyền để làm các giấy tờ tùy thân cho chú Minh. Nếu không được thì tôi tiếp tục gửi ở ngân hàng, có người bảo chứng và đảm bảo quy định theo lãi suất của ngân hàng”, anh Phong chia sẻ và nhắn nhủ cộng đồng cần cẩn thận trước một số người mạo danh bác sĩ, YouTuber đăng số tài khoản lạ kêu gọi để lừa đảo.

Cả đời ông Minh âm thầm giúp sinh viên, bà con mà chẳng mong nhận lại gì. Giờ đây, khi ông bệnh nặng, chính những người từng được ông giúp và cả cộng đồng lại cùng nhau dang tay đỡ ông. Cái tên “Minh cô đơn” nghe thì buồn, nhưng thật ra ông không hề cô đơn, bởi quanh ông lúc này là rất nhiều tấm lòng thương mến.

Ông Minh cô đơn không hề cô đơn giữa tấm lòng cộng đồng - Ảnh 4.
Nước giặt quốc dân không cần nước xả vẫn thơm, hơn 1,2 triệu người dùng Shopee cho 5 sao!

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *