Anh Chu, chủ một tiệm cầm đồ ở Đại Liên, Liêu Ninh, Trung Quốc, vốn là người có nhiều năm kinh nghiệm trong lĩnh vực tài chính. Đầu năm 2024, người đàn ông này nhận được cuộc gọi từ một người lạ họ Trương. Qua trao đổi, người này cho biết anh ta có thông tin của anh Chu qua Internet. Cả hai sau đó thường xuyên trao đổi kinh nghiệm đầu tư.
Sau 15 ngày quen biết, anh Trương nói đang cần 60 triệu NDT tiền gửi để giúp một người bạn làm việc tại ngân hàng hoàn thành KPI. Anh Chu nghe vậy thì đồng ý giúp đỡ. Đối phương cũng hứa sẽ trả lãi suất cao cho người đàn ông này.
Theo sự sắp xếp của anh Trương, ngay ngày hôm sau, anh Chu cùng anh Giáp – người quen của anh Trương, đến ngân hàng để mở tài khoản tiết kiệm online. Theo hướng dẫn của người anh Giáp, anh Chu đã chuyển tổng cộng 30 triệu NDT (hơn 106 tỷ đồng) vào tài khoản tiết kiệm mới mở. Cùng ngày, người đàn ông này tiếp tục đến một chi nhánh khác của ngân hàng để “kiểm tra số dư” và xin giấy chứng nhận gửi tiết kiệm online từ ngân hàng – loại giấy tờ có giá trị tương đương như sổ tiết kiệm vật lý.
Tại đây, họ gặp nhân viên giao dịch họ Vương. Người này yêu cầu anh Chu cung cấp CCCD, mật khẩu tài khoản ngân hàng và các thông tin cần thiết để thực hiện việc cấp giấy chứng nhận. Sau khi có được những thông tin trên, nhân viên họ Vương đã âm thầm chuyển toàn bộ số tiền từ tài khoản của người này sang các tài khoản khác.
Sau khi chuyển tiền xong, người này trả lại giấy chứng nhận gửi tiết kiệm online có số dư 30 triệu NDT và các giấy tờ cho anh Chu. Cùng ngày, anh Chu cũng nhận được 2,4 triệu NDT (hơn 8,5 tỷ đồng) “tiền hoa hồng” như anh Trương đã hứa. Số tiền này được chuyển vào tài khoản cá nhân của anh Chu.
3 tháng sau, khi đến ngân hàng để yêu cầu rút tiền, anh Chu phát hiện tài khoản của mình đã trống rỗng. Ngay lập tức, anh yêu cầu ngân hàng bồi thường nhưng không được đơn vị này chấp thuận. Hai bên không tìm được tiếng nói chung nên đã trình báo sự việc cho cơ quan công an địa phương.
Qua điều tra, công an Trung Quốc xác định anh Trương, anh Giáp, anh Vương cùng nhiều người khác đã cấu kết với nhau để thực hiện âm mưu lừa đảo. Họ mượn danh nghĩa vay tiền, hứa trả lãi suất cao để chiếm đoạt lòng tin của anh Chu. Bằng cách lừa nạn nhân đưa thông tin và mật khẩu tài khoản, họ đã âm thầm chuyển và chiếm đoạt 30 triệu NDT trong tài khoản tiết kiệm của người này. 2,4 triệu NDT được gửi lại cho anh Chu như một “khoản lãi”, phần còn lại được nhóm nghi phạm này dùng để trả nợ và tiêu dùng cá nhân.
Sau đó, những đối tượng trên bị cơ quan chức năng Trung Quốc truy tố về tội lừa đảo. Hành vi của nhân viên ngân hàng họ Vương không phải tham ô vì không đủ căn cứ xác định việc anh ta lợi dụng chức vụ là yếu tố chính dẫn đến việc chiếm đoạt tiền.

Ảnh minh họa: Internet
Sau khi những đối tượng trên bị kết tội và trừng phạt theo quy định của pháp luật Trung Quốc, anh Chu đã khởi kiện ngân hàng, yêu cầu đơn vị này phải bồi thường tiền cho mình. Người đàn ông này cho rằng anh với ngân hàng có quan hệ hợp đồng hợp pháp, cộng với việc nhân viên họ Vương đã lợi dụng chức vụ để chiếm đoạt tiền của anh nên ngân hàng phải chịu trách nghiệm trong chuyện này.
Tuy nhiên, tòa án địa phương sau khi xem xét kỹ vụ việc đã bác bỏ yêu cầu của anh Chu. Họ cho rằng anh Chu là người có kinh nghiệm trong ngành tài chính nhưng lại dễ dàng tin tưởng người lạ. Chính anh cùng nghi phạm đến ngân hàng để gửi tiền và việc anh giao toàn bộ giấy tờ và mật khẩu cho người lạ chính là nguyên nhân khiến tài sản bị mất. Về khoản tiền 2,4 triệu NDT mà người đàn ông này nhận được, đây cũng không phải là lãi do ngân hàng chi trả mà của nhóm nghi phạm.
Từ đó, tòa án địa phương nhận định không đủ căn cứ chứng minh anh Chu có ý định gửi tiết kiệm mà thay vào đó là một hình thức “giao tiền” bất thường, có tính chất cho vay ngoài hệ thống. Do đó, họ cho rằng yêu cầu ngân hàng phải chịu trách nhiệm của anh Chu là không có cơ sở.
Anh Chu không đồng ý với phán quyết của tòa án nên đã kháng cáo lên tòa án cấp cao. Tuy nhiên tòa án cấp cao cho rằng bản án trước đó có căn cứ và chứng cứ đầy đủ nên đã bác bỏ đơn kháng cáo của người đàn ông này. Không những vậy, anh còn phải chịu toàn bộ án phí sơ thẩm là 191.972 NDT (hơn 682 triệu đồng).
Theo Baijiahao