Người phụ nữ Trung Quốc bàng hoàng khi khoản tiền tiết kiệm khổng lồ biến mất sau 5 năm. Thậm chí còn vô lý hơn, ngân hàng đã kiện bà lừa đảo, suýt nữa phải vào tù.
Đời sống Pháp luật đưa tin “Nữ doanh nhân gửi 3,7 tỷ đồng vào ngân hàng, 5 năm sau tất toán thì chỉ còn 3.000 đồng, ngân hàng cáo buộc: “Chính bà dùng sổ tiết kiệm giả””, nội dung cụ thể như sau:
Từ niềm tin gửi gắm đến cú sốc mất trắng
Năm 2009, bà Tôn – một nữ doanh nhân tại tỉnh Sơn Đông (Trung Quốc), đã gửi 1 triệu NDT (tương đương khoảng 3,7 tỷ đồng) vào Ngân hàng Nông nghiệp Hằng Thái dưới hình thức tiền gửi có kỳ hạn 5 năm, nhằm làm khoản dự phòng để bảo đảm dòng vốn khẩn cấp cho doanh nghiệp của bà.
Thời điểm đó, ngân hàng đặc biệt coi trọng vị khách hàng lớn này: từ khâu tư vấn đến xử lý thủ tục, giám đốc khách hàng đều cung cấp dịch vụ VIP trọn gói. Không chỉ tận tình giới thiệu các gói tiền gửi lãi suất cao, ngân hàng còn tặng quà lưu niệm sang trọng, khiến bà Tôn hoàn toàn yên tâm về sự an toàn của khoản tiền gửi.
Do bận rộn với công việc kinh doanh, suốt 5 năm liền bà Tôn gần như không để ý đến khoản tiền gửi của mình. Đến năm 2014, khi kỳ hạn tất toán đến hạn, bà tới ngân hàng rút tiền thì bất ngờ được nhân viên thông báo: tài khoản chỉ còn lại 1 tệ (khoảng 3.700 đồng).
Thông tin này khiến bà Tôn bàng hoàng. Bà nhiều lần yêu cầu ngân hàng kiểm tra lại, nhưng phía nhân viên lại tỏ ý nghi ngờ, thậm chí cho rằng bà đang ăn vạ. Tranh cãi nảy sinh, lo ngại vụ việc gây ồn ào, ngân hàng đã báo cảnh sát. Tuy nhiên, khi có mặt, lực lượng công an không lập hồ sơ vụ án mà khuyên bà Tôn nên giải quyết thông qua con đường pháp lý.
Từ khách hàng lớn thành bị can lừ:a đảo
Ngay sau đó, bà Tôn đã nộp đơn kiện ngân hàng ra tòa. Thế nhưng, khi vụ án còn chưa được xét xử, phía ngân hàng bất ngờ “phản công”, tố ngược bà dùng sổ tiết kiệm giả để lừ:a đảo và tiếp tục báo cảnh sát. Ngân hàng cho rằng sổ tiết kiệm của bà có nhiều dấu hiệu bất thường: các trang in trong sổ xuất hiện chênh lệch màu mực, không phù hợp với tiêu chuẩn in ấn thống nhất của thiết bị ngân hàng; đồng thời việc bà Tôn suốt 5 năm liền không thực hiện bất kỳ giao dịch nào với khoản tiền gửi khổng lồ cũng bị quy là hành vi “không hợp lẽ thường”.
Năm 2018, bà Tôn chính thức bị tạm giam hình sự với cáo buộc lừ:a đảo. Đối mặt với cảnh t:ù tội bất ngờ ập đến, bà nhiều lần lên tiếng kêu oan nhưng đều vô vọng. Quá trình điều tra kéo dài khiến sức khỏe bà suy sụp, cuối cùng do mắc bệnh mạch máu nghiêm trọng, bà mới được cho phép tại ngoại để điều trị. Mãi đến tháng 4 năm 2020, cơ quan công an mới ra quyết định đình chỉ điều tra với lý do “thiếu chứng cứ”, đồng thời xóa bỏ mọi nghi ngờ hình sự đối với bà Tôn.

Ảnh minh hoạ
Sau khi được minh oan, bà Tôn không từ bỏ việc đòi lại khoản tiền gửi, mà tiếp tục khởi kiện Ngân hàng Nông nghiệp Hằng Thái ra tòa. Sau quá trình xét xử, tòa tuyên bà Tôn thắng kiện, buộc ngân hàng phải hoàn trả 1 triệu NDT (khoảng 3,7 tỷ đồng) trong vòng 19 ngày.
Sự thật phơi bày và bài học đắt giá
Cùng thời điểm, kết quả điều tra của cơ quan công an cũng phơi bày sự thật về khoản tiền bị mất: toàn bộ số tiền gửi của bà Tôn đã bị một nhân viên ngân hàng tên Điền mạo danh rút đi. Hắn không phải nhân viên ngân hàng Hằng Thái, nhưng lợi dụng vị trí công tác ở một ngân hàng khác, tráo đổi sổ tiết kiệm, giả chữ ký, rồi chiếm đoạt tiền gửi. Điền từng nhiều lần dùng chiêu tương tự với hơn 10 khách hàng khác. Điều khó hiểu là Điền chỉ thừa nhận đã rút 800.000 NDT (tương đương khoảng 3 tỷ đồng), còn 200.000 NDT (khoảng 740 triệu đồng) đến nay vẫn chưa rõ tung tích.
Cuộc tranh chấp tiền gửi này kéo dài suốt 12 năm, trong đó bà Tôn không chỉ phải chịu đựng bị tạm giam đầy ám ảnh tinh thần, mà còn hao tổn vô số thời gian và sức lực cho hành trình đi đòi công lý.
Đời sống Pháp luật đưa tin “Người đàn ông mang hết 18,5 tỷ đồng tiền đền bù đất đi mua bảo hiểm, 5 năm sau đến rút thì được thông báo: “Đến lúc ông 100 tuổi hãy quay lại””, nội ung cụ thẻ như sau:
Lời hứa hẹn về gói bảo hiểm với nhiều ưu đãi hấp dẫn
Cuối năm 2016, ông Vương, khi đó 59 tuổi, sống tại thành phố Hohhot, khu tự trị Nội Mông, Trung Quốc nhận được 5 triệu NDT (khoảng 18,5 tỷ đồng) khoản tiền đền bù từ việc giải tỏa đất. Với suy nghĩ muốn gửi tiết kiệm để có thêm lãi suất ổn định cho tuổi già, ông mang toàn bộ số tiền đến một ngân hàng địa phương.
Tại ngân hàng, ông Vương được một nhân viên họ Lý tiếp cận, giới thiệu về một gói quản lý tài chính đặc biệt. Theo lời người này, sản phẩm vừa là gói đầu tư tài chính, vừa là gói bảo hiểm nhân thọ, với mức lãi suất cao hơn nhiều so với gửi tiết kiệm thông thường. Đặc biệt, nhân viên họ Lý khẳng định rằng chỉ cần sau 5 năm, ông có thể rút cả gốc lẫn lãi một cách dễ dàng.
Vì tuổi đã cao, ông Vương cho rằng việc mua bảo hiểm là điều hợp lý, nhất là khi sản phẩm này không yêu cầu thời hạn quá lâu. Hơn nữa, nhân viên tư vấn còn nhấn mạnh rằng giá trị gói bảo hiểm càng lớn, ưu đãi càng cao. Tin tưởng vào lời giới thiệu và danh tiếng của ngân hàng, ông Vương quyết định đầu tư toàn bộ 5 triệu NDT để mua gói bảo hiểm này.
Năm năm sau, đến kỳ hạn rút tiền, ông Vương liên lạc với nhân viên họ Lý để làm thủ tục. Tuy nhiên, ông không thể kết nối được, số điện thoại của người này cũng không còn hoạt động. Khi trực tiếp đến ngân hàng hỏi, ông Vương càng bàng hoàng hơn khi được quản lý tại đây thông báo rằng hồ sơ của ông không thuộc trách nhiệm của ngân hàng. Phía ngân hàng cũng cho biết, gười tư vấn họ Lý không phải nhân viên ngân hàng, chỉ đến “tiếp thị” sản phẩm bảo hiểm liên kết.

(Ảnh minh họa)
Theo giải thích, sản phẩm mà ông Vương đã mua thực chất là sản phẩm bảo hiểm, không phải gói tiết kiệm hay đầu tư tài chính của ngân hàng. Ngân hàng chỉ là nơi giới thiệu sản phẩm của một công ty bảo hiểm có tên Ánh Dương. Nếu muốn giải quyết, ông cần liên hệ trực tiếp với công ty này.
Sau nhiều lần gọi điện và chờ đợi, ông Vương mới kết nối được với bộ phận hậu mãi của công ty bảo hiểm Ánh Dương. Tuy nhiên, câu trả lời khiến ông choáng váng: để rút cả gốc lẫn lãi, ông phải chờ thêm 36 năm nữa, tức là khi ông 100 tuổi. Nếu chỉ muốn rút phần lãi, ông cũng phải chờ ít nhất 10 năm.
Ở tuổi 64, với sức khỏe giảm sút và đang cần tiền để chữa bệnh, con số “100 tuổi” mà ông nghe được giống như một cú đánh mạnh vào tinh thần. Ông Vương khẳng định, trong quá trình tư vấn, chưa từng nghe đến bất kỳ điều khoản nào như vậy.
Bài học đắt giá từ một bản hợp đồng
Hai cha con ông tiếp tục đến trụ sở công ty bảo hiểm Ánh Dương để đối chất. Tại đây, nhân viên công ty xác nhận hợp đồng mà ông ký là hợp đồng bảo hiểm nhân thọ trọn đời. Điều khoản hợp đồng nêu rõ: người mua chỉ có thể rút toàn bộ gốc và lãi khi đã qua đời, khi đó người thụ hưởng được ủy quyền mới được nhận tiền. Nếu muốn rút hoặc thanh lý hợp đồng sớm, khách hàng sẽ phải chịu mức phí phạt rất lớn.
Theo công ty, có thể ông Vương đã hiểu nhầm nội dung tư vấn, vì “5 năm” chỉ là thời điểm bắt đầu được nhận lãi, chứ không phải thời hạn kết thúc hợp đồng. Tuy nhiên, ông Vương khẳng định, nhân viên họ Lý đã nói rõ rằng chỉ cần 5 năm là có thể rút gốc và lãi, và ông không hề được đọc hoặc giải thích kỹ về những điều khoản phức tạp đó.

(Ảnh minh họa)
Khi ông yêu cầu công ty bảo hiểm gọi nhân viên Lý đến xác minh, họ cho biết người này đã nghỉ việc từ lâu và “không còn là nhân viên của công ty”. Thấy phía công ty có dấu hiệu chối bỏ trách nhiệm, con trai ông Vương đệ đơn kiện công ty bảo hiểm Ánh Dương lên tòa án địa phương.
Cơ quan chức năng vào cuộc xác minh và cho biết, hợp đồng bảo hiểm mà ông Vương ký dài đến 30 trang, chứa nhiều thuật ngữ chuyên môn khó hiểu. Đối với một người lớn tuổi, nếu không được giải thích kỹ, rất khó để hiểu hết nội dung.
Kết quả điều tra cho thấy nhân viên họ Lý đã cố ý tư vấn sai, khiến khách hàng hiểu nhầm bản chất sản phẩm. Cụ thể, người này nói sai về thời hạn rút tiền, quyền lợi và tính chất hợp đồng, nhằm thuyết phục ông Vương mua gói bảo hiểm có giá trị lớn.
Tòa án tuyên bố nhân viên họ Lý phải chịu trách nhiệm pháp lý về hành vi tư vấn sai sự thật. Đồng thời, do công ty bảo hiểm Ánh Dương thiếu giám sát nhân viên, để xảy ra hành vi sai phạm gây thiệt hại cho khách hàng, nên phải bồi thường 50% số tiền gốc cho ông Vương, tương đương khoảng 2,5 triệu NDT (hơn 9,2 tỷ đồng).
