Tựa game ấy gọi tên Dying Light: The Beast.
Dying Light: The Beast nổi bật nhờ hệ thống chiến đấu đẫm máu, những pha parkour mượt mà và thế giới mở trong game tuyệt đẹp
Thế nhưng cốt truyện nhạt nhòa cùng cơ chế Beast Mode kém ấn tượng khiến trò chơi mất đi phần nào sức hút.

Ban đầu được phát triển như DLC của Dying Light 2: Stay Human, The Beast sau đó được tách thành một bản phát hành độc lập. Lần này, Techland đưa các game thủ rời xa những đường chân trời thành phố quen thuộc, đến một châu Âu hoang tàn vì đại dịch zombie, với nhân vật chính Kyle Crane trở lại trung tâm câu chuyện.
Kết quả là một tựa game mang đầy đủ ưu và nhược điểm của cả series. Một hành trình chém xác zombie đầy phấn khích, nhưng chưa đủ để trở thành trải nghiệm khó quên. Trong tựa game, người chơi sẽ vào vai Kyle Crane, người đã bị giam cầm và làm thí nghiệm suốt 13 năm bởi gã baron tàn ác. Nay anh trở lại với khát khao trả thù, sẵn sàng hy sinh cả nhân tính để đạt được mục tiêu. Bối cảnh lần này là Castor Woods – vùng đất lấy cảm hứng từ dãy Alps, đẹp nhưng đầy rẫy hiểm nguy. Câu chuyện theo lối tuyến tính, chủ yếu xoay quanh việc Crane tiêu diệt các chimera (siêu zombie), hút sức mạnh của chúng để nâng cấp bản thân và hợp tác với những người sống sót nhằm lật đổ tên baron.

Tuy nhiên, cốt truyện chỉ ở mức “đủ dùng” và không thật sự lôi cuốn. Game dài khoảng 20 giờ, không quá dài nhưng thiếu những khoảnh khắc cao trào cảm xúc. Các trận chiến với chimera là điểm sáng nhờ sự kịch tính và cảm giác rùng rợn, nhưng game chưa khai thác sâu mâu thuẫn nội tâm của Crane khi anh dần đánh mất nhân tính. Các nhiệm vụ phụ giúp kéo dài thời lượng, mang lại XP và dẫn dắt người chơi khám phá những khu vực mà cốt truyện chính không đưa tới – một điểm cộng cho những ai thích đào sâu thế giới game. Khi đã bắt nhịp với việc nhảy từ mái nhà này sang mái nhà khác, luồn lách qua các căn hộ hoang tàn, né zombie rượt đuổi mang tới cảm giác thật sự phấn khích. Tuy vậy, parkour đôi lúc gây ức chế khi có những chỗ tưởng leo được nhưng không, hoặc những cú nhảy hụt khiến bạn đập mặt vào tường. Ngoài thành phố, môi trường mở với nhiều rừng cây và cánh đồng khuyến khích khám phá, nhưng đôi khi việc phải lái xe hoặc chạy bộ đường dài khiến nhịp game chậm lại, giảm bớt sự hứng khởi.

Cơ chế chém chặt, hệ thống vật lý và phản ứng của zombie mang lại cảm giác “đã tay”. Tuy nhiên, khi đối đầu với con người, chiến đấu lại kém hấp dẫn. Kẻ địch liên tục né tránh, buộc bạn phải dùng đá bay hoặc súng để hạ gục, nhưng điều này không mang lại sự thỏa mãn như cận chiến. Dù có vài kỹ năng mở khóa thêm khi hạ chimera, hầu hết chỉ xoay quanh việc spam nút tấn công cho đến khi kẻ địch chết. Đây không phải thứ khiến người chơi háo hức kích hoạt, mà chỉ dùng trong tình huống nguy cấp hoặc muốn nhanh chóng dọn sạch đám zombie.

Liệu Dying Light: The Beast có phải một trong những game đáng nhớ nhất năm 2025? Khó có thể nói vậy. Nhưng không thể phủ nhận rằng đây vẫn là một trải nghiệm giải trí trọn vẹn. Nhưng Kyle Crane là một nhân vật chính quá “an toàn”, câu chuyện thiếu sức nặng để níu người chơi, và Beast Mode chưa mang đến giá trị gameplay như mong đợi. Một tựa game vui, bùng nổ, nhưng có lẽ sẽ nhanh chóng bị quên lãng trong biển game hành động hiện nay.
Theo Đời Sống Pháp Luật
Copy link
Lấy link
https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/review-som-bom-tan-co-gia-1-trieu-vua-ra-mat-tren-steam-co-dang-de-game-thu-bo-tien-a572842.html
