Truyện ma: Oan hồn xóm nhỏ

Sáng nay cô chủ nhà sang phòng trọ tôi, mặt xám ngắt, hổn hển kể: – Tối qua hai bố con nó đi đám cưới nhà bà cô ở Tân Bình, tao ngủ một mình trên gác, sợ quá tụi mày ơi. Cô thì thào: – Tao gặp ma chúng mày ạ. Tôi và thằng Tùng hoảng sợ xúm lại hỏi: Cô thấy những gì kể tụi con nghe với ?

Truyện ma: Oan hồn xóm nhỏ
Oan hồn xóm nhỏ


<!– Composite End –>

[…]Mọi người im bặt lắng nghe. Rít một hơi thuốc bác kể:

– Hôm đó trời mưa lành lạnh, tôi thịt một con gà, nổi hứng muốn làm vài li rượu giải mỏi. Hũ rượu chuối hột đã cạn, chắt được hai li nhỏ thì hết. Tôi xách can rượu đi bộ tới nhà thằng Định mua. Trời đang tối dần, đứng gần mới rõ mặt người. Đường vắng không một bóng người qua lại. Lúc tới gần nhà chú Trường tôi thấy có bóng người cứ lui cui, bắt con gì ven đường. Trong lòng nghĩ: xóm mình ai cũng khiếp cái nhà hoang ấy thế mà có người còn đứng ở đó giờ này thì gan thật. Gần tới nơi tôi thấy một người mặc áo mưa, trên tay cầm một con cóc, tay kia đang huơ huơ rình chộp con khác dưới mặt đường. Tôi buột miệng nói đùa: này, bắt cóc ăn thịt không sợ bị chết giống con Nhì à ? Người đó ngẩng đầu lên: Bác Minh à, cháu là Nhì đây mà, cho cháu nhậu với nhá. Tôi cười khẩy: tao tần này tuổi đầu rồi mà mày còn nhát ma tao à? Người đó đứng xích lại gần tôi hơn, vạch cái áo mưa ra cho hở khuôn mặt: bác không nhận ra cháu à? Trời ạ! Bác Minh ôm ngực thở, lấy hơi kể tiếp:

– Đúng là khuôn mặt con Nhì rõ mồn một. Nó ngoác miệng cười, nhe hàm răng trắng ởn. Tôi ngã rụi xuống đường, ngất đi không biết gì nữa.

Mọi người nghe xong, ai nấy xanh xám mặt mày. Khi đi về tôi bám chặt tay bố, tay chân quýnh quáng. Xóm tôi sau chuyện bác Minh kể thì bao trùm một không khí ma quái hoảng sợ đến kinh người. Xóm đã vắng giờ lại thêm thê lương, ảm đạm […]

Nguồn Tin:

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *