|
Trong bối cảnh hội nhập toàn cầu ngày càng mạnh mẽ, đội tuyển Nhật Bản không chỉ phản ánh sự tiến bộ trong bóng đá mà còn là hình mẫu của sự thay đổi trong xã hội. Sự phát triển của đội tuyển quốc gia này là minh chứng cho một quá trình dài của sự chuyên nghiệp hóa và hội nhập văn hóa, trong đó, một phần quan trọng là sự gia tăng của cộng đồng “haafu” (người Nhật có cha hoặc mẹ không phải người Nhật) tham gia vào các lĩnh vực thể thao, đặc biệt là bóng đá.
Bước chuyển mình
Nhật Bản có hành trình đầy ấn tượng khi tham gia vào các kỳ World Cup từ lần đầu tiên vào năm 1998. Cho đến nay, họ xuất hiện trong bảy kỳ World Cup, và lần này, chiến thắng 2-0 trước Bahrain hôm 20/3 chính thức mang lại tấm vé dự World Cup 2026 tại ba quốc gia Mỹ, Canada và Mexico, đánh dấu lần tham dự liên tiếp thứ tám của “Samurai Blue”.
Đây là thành tích ấn tượng, cho thấy sự trưởng thành và phát triển không ngừng của bóng đá Nhật Bản, từ việc xây dựng cơ sở hạ tầng, phát triển lứa cầu thủ tài năng cho đến việc tham gia vào các giải đấu lớn nhất hành tinh. Đội tuyển Nhật Bản không chỉ chứng minh được sự vươn lên mạnh mẽ trong bóng đá, mà còn là một hình ảnh tiêu biểu cho sự thay đổi xã hội trong nước.
Trong đội hình của họ, có sự góp mặt của nhiều cầu thủ “haafu”, một thế hệ cầu thủ mới, mang trong mình những đặc điểm văn hóa và di sản đa dạng. HLV trưởng tuyển Nhật Bản, Hajime Moriyasu, chia sẻ: “Các cầu thủ có thể đến từ nhiều nền tảng khác nhau, nhưng điều quan trọng nhất là họ đều thi đấu cho Nhật Bản và cùng nhau hướng tới mục tiêu trở thành số một thế giới”.
Những chia sẻ này phản ánh sự hòa nhập và chấp nhận của xã hội Nhật Bản đối với các cá nhân có nguồn gốc đa dạng. Cộng đồng “haafu” ngày càng phổ biến trong thể thao Nhật Bản, không chỉ trong bóng đá mà còn ở nhiều môn thể thao khác như tennis (Naomi Osaka) và bóng rổ (Rui Hachimura).
|
Tuyển Nhật Bản vừa giành vé dự World Cup 2026. |
Trên sân cỏ, một trong những dấu hiệu rõ ràng nhất của sự thay đổi là sự xuất hiện của các cầu thủ có gốc gác nước ngoài. Những cầu thủ này không chỉ thể hiện tài năng mà còn đóng góp vào việc thay đổi cách nhìn nhận của công chúng về đa dạng văn hóa. Đây là sự phát triển tự nhiên khi Nhật Bản ngày càng trở thành một xã hội toàn cầu hơn, với sự xuất hiện của nhiều nhóm người nhập cư từ Brazil, Peru, Đông Nam Á và Châu Phi.
Một trong những yếu tố quan trọng khiến bóng đá trở thành môn thể thao phổ biến và dễ tiếp cận đối với trẻ em nhập cư và “haafu” là tính đơn giản trong việc tham gia. Theo chuyên gia xã hội học Lawrence Yoshitaka Shimoji, bóng đá chỉ cần một quả bóng để bắt đầu chơi, điều này giúp trẻ em từ các gia đình nhập cư, trong đó có cả những đứa trẻ “haafu”, dễ dàng tham gia hơn so với các môn thể thao khác như bóng chày, vốn đòi hỏi chi phí đầu tư cao vào trang thiết bị.
Những năm gần đây, bóng đá Nhật Bản chứng kiến sự thay đổi mạnh mẽ trong cách thức phát triển cầu thủ. Các cầu thủ nhập tịch từ Brazil, quốc gia có cộng đồng người Nhật lớn nhất, đóng góp rất nhiều vào sự phát triển của bóng đá Nhật Bản từ những năm 1960. Nelson Yoshimura, cầu thủ nhập tịch Nhật Bản gốc Brazil, trở thành một trong những người tiên phong trong việc xây dựng nền tảng cho các cầu thủ nhập tịch sau này.
Bóng đá Nhật Bản cũng không thiếu những tên tuổi lớn như Rui Ramos và Wagner Lopes, những cầu thủ Brazil thi đấu cho đội tuyển quốc gia Nhật Bản tại các kỳ World Cup. Từ đó, các cầu thủ nhập tịch trở thành một phần không thể thiếu trong lịch sử bóng đá Nhật Bản, góp phần đưa đội tuyển quốc gia Nhật Bản vươn tầm thế giới.
Là một trong những đội bóng có sự đa dạng nhất, đội tuyển Nhật Bản chứng kiến sự gia tăng của các cầu thủ “haafu” trong suốt những năm qua. Một ví dụ điển hình là sự xuất hiện của các cầu thủ có dòng máu lai trong đội hình tham dự các kỳ World Cup gần đây.
Một số cầu thủ “haafu” góp mặt trong đội tuyển quốc gia, bao gồm thủ môn Zion Suzuki và Leo Brian Kokubo, những người thể hiện xuất sắc trong các giải đấu quốc tế.
|
Tuyển Nhật Bản giờ đã khác. |
Sự xuất hiện của những cầu thủ “haafu” này phản ánh sự thay đổi trong xã hội Nhật Bản, nơi mà ngày càng nhiều trẻ em có cha mẹ không phải người Nhật sinh ra và lớn lên tại Nhật Bản. Theo các nghiên cứu, tỷ lệ trẻ em sinh ra từ ít nhất một phụ huynh không phải người Nhật tăng lên đáng kể trong những năm qua, điều này phản ánh sự phát triển của xã hội Nhật Bản theo hướng mở cửa và chấp nhận đa dạng văn hóa.
Những vấn đề
Tuy nhiên, không phải tất cả mọi chuyện đều suôn sẻ. Mặc dù bóng đá Nhật Bản chứng kiến sự thay đổi tích cực trong việc hòa nhập của các cầu thủ “haafu”, những vấn đề về phân biệt chủng tộc và sự kỳ thị vẫn còn tồn tại.
Các cầu thủ “haafu”, đặc biệt là những người có dòng máu da đen, vẫn phải đối mặt với những lời lẽ phân biệt trên mạng xã hội và trong cuộc sống thường ngày.
Zion Suzuki, thủ môn của đội tuyển Nhật Bản, chia sẻ về những trải nghiệm phân biệt chủng tộc mà anh phải đối mặt khi còn nhỏ, và kêu gọi người hâm mộ ngừng gửi những lời lẽ phân biệt sau các trận đấu. Những câu chuyện như vậy cho thấy rằng xã hội Nhật Bản dần thay đổi và mở cửa hơn vẫn còn rất nhiều điều cần phải làm để thúc đẩy sự chấp nhận toàn diện.
Những thay đổi trong đội hình và xã hội Nhật Bản là minh chứng rõ ràng cho sự hội nhập và đa dạng văn hóa. Các cầu thủ “haafu” không chỉ đại diện cho Nhật Bản trên đấu trường quốc tế mà còn là hình mẫu của một xã hội đang ngày càng thay đổi và trở nên cởi mở hơn.
Với đội tuyển Nhật Bản, việc thi đấu tại World Cup 2026 sẽ là một cột mốc quan trọng không chỉ về thành tích thể thao mà còn về sự tiến bộ trong việc chấp nhận và tôn trọng sự đa dạng văn hóa.
Khi “Samurai Blue” chuẩn bị cho những thử thách lớn ở World Cup 2026, họ không chỉ mang trong mình ước mơ của hàng triệu người dân Nhật Bản mà còn là hình ảnh của một đất nước đang mở rộng vòng tay đón nhận những giá trị đa văn hóa, tạo nên một tương lai đầy hứa hẹn cho thế hệ cầu thủ và người hâm mộ Nhật Bản.
Cuốn tự truyện “The Second Half” của Roy Keane kể về những mùa giải cuối chơi bóng cho MU của huyền thoại người Ireland và cả các năm tháng làm HLV cũng như BLV truyền hình.